和[hé] 陶[táo] 渊[yuān] 明[míng] 贫[pín] 士[shì] 诗[shī] 七[qī] 首[shǒu] 三[sān]
朝代:唐
[táng]
作者: 唐彦谦 [táng yàn qiān]
松[sōng] 风[fēng] 四[sì] 山[shān] 来[lái] ,
清[qīng] 宵[xiāo] 响[xiǎng] 瑶[yáo] 琴[qín] 。
听[tīng] 之[zhī] 不[bù] 能[néng] 寐[mèi] ,
中[zhōng] 有[yǒu] 怨[yuàn] 叹[tàn] 音[yīn] 。
旦[dàn] 起[qǐ] 绕[rào] 其[qí] 树[shù] ,
磈[wěi] 砢[luǒ] 不[bù] 计[jì] 寻[xún] 。
清[qīng] 阴[yīn] 可[kě] 敷[fū] 席[xí] ,
有[yǒu] 酒[jiǔ] 谁[shuí] 与[yǔ] 斟[zhēn] 。
由[yóu] 来[lái] 大[dà] 度[dù] 士[shì] ,
不[bù] 受[shòu] 流[liú] 俗[sú] 侵[qīn] 。
浩[hào] 歌[gē] 相[xiāng] 倡[chàng] 答[dá] ,
慰[wèi] 此[cǐ] 霜[shuāng] 雪[xuě] 心[xīn] 。