和[hé] 宋[sòng] 春[chūn] 卿[qīng] 寄[jì] 诗[shī] 韵[yùn] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 陆文圭 [lù wén guī]
壮[zhuàng] 游[yóu] 不[bù] 知[zhī] 倦[juàn] ,
老[lǎo] 境[jìng] 怕[pà] 逢[féng] 春[chūn] 。
自[zì] 分[fēn] 无[wú] 知[zhī] 己[jǐ] ,
何[hé] 堪[kān] 从[cóng] 避[bì] 人[rén] 。
飞[fēi] 花[huā] 空[kōng] 有[yǒu] 恨[hèn] ,
巢[cháo] 燕[yàn] 不[bù] 嫌[xián] 贫[pín] 。
独[dú] 忆[yì] 延[yán] 陵[líng] 客[kè] ,
风[fēng] 流[liú] 似[sì] 季[jì] 真[zhēn] 。