和[hé] 偶[ǒu] 登[dēng] 安[ān] 济[jì] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 蔡襄 [cài xiāng]
津[jīn] 亭[tíng] 遥[yáo] 望[wàng] 草[cǎo] 萋[qī] 萋[qī] ,
空[kōng] 旷[kuàng] 清[qīng] 怀[huái] 与[yǔ] 物[wù] 齐[qí] 。
春[chūn] 水[shuǐ] 倒[dǎo] 行[xíng] 潮[cháo] 欲[yù] 上[shàng] ,
晚[wǎn] 云[yún] 平[píng] 压[yā] 日[rì] 先[xiān] 低[dī] 。
高[gāo] 城[chéng] 览[lǎn] 古[gǔ] 人[rén] 何[hé] 在[zài] ,
远[yuǎn] 渡[dù] 伤[shāng] 离[lí] 客[kè] 自[zì] 迷[mí] 。
好[hǎo] 共[gòng] 山[shān] 翁[wēng] 同[tóng] 出[chū] 处[chù] ,
不[bù] 随[suí] 朝[cháo] 骑[qí] 五[wǔ] 门[mén] 西[xī] 。