和[hé] 柳[liǔ] 子[zǐ] 厚[hòu] 诗[shī] 十[shí] 七[qī] 首[shǒu] 终[zhōng] 日[rì] 块[kuài] 坐[zuò] 无[wú] 与[yǔ] 晤[wù] 言[yán] 戏[xì] 作[zuò]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程俱 [chéng jù]
大[dà] 音[yīn] 无[wú] 成[chéng] 亏[kuī] ,
寂[jì] 然[rán] 无[wú] 瑕[xiá] 谪[zhé] 。
莫[mò] 嗟[jiē] 无[wú] 往[wǎng] 还[huán] ,
正[zhèng] 自[zì] 主[zhǔ] 忘[wàng] 客[kè] 。
谈[tán] 玄[xuán] 口[kǒu] 挂[guà] 壁[bì] ,
对[duì] 镜[jìng] 心[xīn] 似[sì] 石[shí] 。
相[xiāng] 向[xiàng] 两[liǎng] 无[wú] 言[yán] ,
秋[qiū] 山[shān] 倚[yǐ] 空[kōng] 碧[bì] 。