和[hé] 刘[liú] 叔[shū] 通[tōng] 怀[huái] 游[yóu] 子[zǐ] 蒙[méng] 之[zhī] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 朱熹 [zhū xī]
扣[kòu] 角[jiǎo] 听[tīng] 君[jūn] 悲[bēi] 复[fù] 悲[bēi] ,
壮[zhuàng] 心[xīn] 未[wèi] 已[yǐ] 欲[yù] 何[hé] 之[zhī] 。
交[jiāo] 游[yóu] 半[bàn] 落[luò] 丘[qiū] 山[shān] 外[wài] ,
离[lí] 别[bié] 偏[piān] 伤[shāng] 老[lǎo] 大[dà] 时[shí] 。
尚[shàng] 喜[xǐ] 渊[yuān] 潜[qián] 容[róng] 贾[jiǎ] 谊[yì] ,
不[bù] 须[xū] 日[rì] 饮[yǐn] 教[jiào] 袁[yuán] 丝[sī] 。
病[bìng] 余[yú] 我[wǒ] 更[gèng] 无[wú] 憀[liáo] 頼[lài] ,
勉[miǎn] 为[wèi] 同[tóng] 怀[huái] 一[yī] 赋[fù] 诗[shī] 。