和[hé] 李[lǐ] 东[dōng] 老[lǎo] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 彭龟年 [péng guī nián]
胸[xiōng] 中[zhōng] 尘[chén] 虑[lǜ] 厌[yàn] 多[duō] 多[duō] ,
强[qiáng] 把[bǎ] 诗[shī] 书[shū] 细[xì] 刮[guā] 摩[mó] 。
幸[xìng] 有[yǒu] 长[zhǎng] 官[guān] 怜[lián] 拜[bài] 起[qǐ] ,
苦[kǔ] 无[wú] 公[gōng] 事[shì] 碍[ài] 吟[yín] 哦[é] 。
自[zì] 惭[cán] 俗[sú] 驾[jià] 争[zhēng] 相[xiāng] 逐[zhú] ,
不[bù] 识[shí] 高[gāo] 轩[xuān] 肯[kěn] 见[jiàn] 过[guò] 。
天[tiān] 阔[kuò] 雁[yàn] 寒[hán] 人[rén] 又[yòu] 远[yuǎn] ,
一[yī] 杯[bēi] 相[xiāng] 属[shǔ] 意[yì] 如[rú] 何[hé] 。