和[hé] 静[jìng] 之[zhī] 登[dēng] 乐[lè] 俗[sú] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 吕陶 [lǚ táo]
亭[tíng] 下[xià] 寒[hán] 流[liú] 碧[bì] 似[sì] 天[tiān] ,
亭[tíng] 边[biān] 疏[shū] 柳[liǔ] 尚[shàng] 婵[chán] 娟[juān] 。
山[shān] 林[lín] 隐[yǐn] 隐[yǐn] 岷[mín] 峰[fēng] 出[chū] ,
江[jiāng] 路[lù] 超[chāo] 超[chāo] 楚[chǔ] 峡[xiá] 连[lián] 。
对[duì] 景[jǐng] 宛[wǎn] 然[rán] 开[kāi] 画[huà] 幅[fú] ,
放[fàng] 怀[huái] 宜[yí] 此[cǐ] 醉[zuì] 金[jīn] 船[chuán] 。
嗟[jiē] 予[yǔ] 望[wàng] 极[jí] 终[zhōng] 留[liú] 恨[hèn] ,
千[qiān] 里[lǐ] 浓[nóng] 云[yún] 与[yǔ] 淡[dàn] 烟[yān] 。