还[huán] 通[tōng] 上[shàng] 人[rén] 卷[juàn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王之道 [wáng zhī dào]
格[gé] 清[qīng] 词[cí] 苦[kǔ] 与[yǔ] 谁[shuí] 论[lùn] ,
携[xié] 绕[rào] 钱[qián] 塘[táng] 给[gěi] 事[shì] 坟[fén] 。
所[suǒ] 得[de] 岂[qǐ] 容[róng] 人[rén] 继[jì] 和[hé] ,
朗[lǎng] 吟[yín] 应[yìng] 被[bèi] 鹤[hè] 听[tīng] 闻[wén] 。
月[yuè] 轮[lún] 冷[lěng] 照[zhào] 千[qiān] 岩[yán] 雪[xuě] ,
霞[xiá] 片[piàn] 轻[qīng] 装[zhuāng] 万[wàn] 叠[dié] 云[yún] 。
投[tóu] 向[xiàng] 吾[wú] 庐[lú] 卜[bǔ] 知[zhī] 己[jǐ] ,
拟[nǐ] 将[jiāng] 诗[shī] 草[cǎo] 为[wèi] 师[shī] 焚[fén] 。