古[gǔ] 意[yì] 其[qí] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释文珦 [shì wén xiàng]
自[zì] 昔[xī] 真[zhēn] 仙[xiān] 道[dào] ,
恬[tián] 淡[dàn] 而[ér] 无[wú] 为[wéi] 。
以[yǐ] 之[zhī] 固[gù] 灵[líng] 根[gēn] ,
远[yuǎn] 寄[jì] 或[huò] 可[kě] 期[qī] 。
秦[qín] 皇[huáng] 与[yǔ] 汉[hàn] 武[wǔ] ,
纵[zòng] 欲[yù] 不[bù] 知[zhī] 疲[pí] 。
既[jì] 已[yǐ] 长[cháng] 中[zhōng] 国[guó] ,
复[fù] 欲[yù] 威[wēi] 四[sì] 夷[yí] 。
其[qí] 性[xìng] 忍[rěn] 而[ér] 愎[bì] ,
举[jǔ] 非[fēi] 仙[xiān] 者[zhě] 资[zī] 。
天[tiān] 监[jiān] 常[cháng] 昭[zhāo] 晰[xī] ,
讵[jù] 容[róng] 肆[sì] 谩[màn] 欺[qī] 。
不[bù] 自[zì] 省[xǐng] 其[qí] 衷[zhōng] ,
妄[wàng] 冀[jì] 苟[gǒu] 得[dé] 之[zhī] 。
所[suǒ] 愿[yuàn] 竟[jìng] 无[wú] 成[chéng] ,
徒[tú] 为[wèi] 後[hòu] 人[rén] 嗤[chī] 。