古[gǔ] 诗[shī] 其[qí] 五[wǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 庞谦孺 [páng qiān rú]
凡[fán] 人[rén] 种[zhǒng] 园[yuán] 花[huā] ,
但[dàn] 取[qǔ] 红[hóng] 紫[zǐ] 丽[lì] 。
今[jīn] 我[wǒ] 种[zhǒng] 园[yuán] 花[huā] ,
所[suǒ] 乐[lè] 在[zài] 生[shēng] 意[yì] 。
侵[qīn] 晨[chén] 草[cǎo] 露[lù] 湿[shī] ,
园[yuán] 林[lín] 有[yǒu] 清[qīng] 气[qì] 。
寝[qǐn] 兴[xīng] 不[bù] 裹[guǒ] 首[shǒu] ,
散[sàn] 策[cè] 遶[rào] 花[huā] 次[cì] 。
次[cì] 第[dì] 除[chú] 繁[fán] 枝[zhī] ,
分[fēn] 明[míng] 去[qù] 浪[làng] 蕊[ruǐ] 。
客[kè] 至[zhì] 旋[xuán] 结[jié] 襟[jīn] ,
舍[shè] 柯[kē] 惜[xī] 余[yú] 味[wèi] 。
新[xīn] 稍[shāo] 才[cái] 过[guò] 屋[wū] ,
弱[ruò] 干[gān] 渐[jiàn] 拂[fú] 地[dì] 。
是[shì] 中[zhōng] 有[yǒu] 深[shēn] 趣[qù] ,
欣[xīn] 然[rán] 心[xīn] 自[zì] 慰[wèi] 。