古[gǔ] 梅[méi]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程炎子 [chéng yán zǐ]
水[shuǐ] 边[biān] 山[shān] 脚[jiǎo] 友[yǒu] 渔[yú] 樵[qiáo] ,
梅[méi] 欲[yù] 窥[kuī] 人[rén] 故[gù] 故[gù] 招[zhāo] 。
树[shù] 剥[bāo] 龙[lóng] 鳞[lín] 黏[nián] 碧[bì] 藓[xiǎn] ,
枝[zhī] 翘[qiào] 鹤[hè] 膝[xī] 糁[shēn] 红[hóng] 椒[jiāo] 。
诗[shī] 如[rú] 老[lǎo] 杜[dù] 吟[yín] 东[dōng] 阁[gé] ,
梦[mèng] 约[yuē] 逋[bū] 仙[xiān] 过[guò] 断[duàn] 桥[qiáo] 。
好[hǎo] 待[dài] 月[yuè] 窗[chuāng] 清[qīng] 影[yǐng] 瘦[shòu] ,
传[chuán] 他[tā] 神[shén] 子[zǐ] 上[shàng] 生[shēng] 绡[xiāo] 。