葛[gě] 居[jū] 士[shì] 诗[shī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 张方平 [zhāng fāng píng]
三[sān] 峰[fēng] 顶[dǐng] 上[shàng] 五[wǔ] 经[jīng] 秋[qiū] ,
妙[miào] 法[fǎ] 白[bái] 莲[lián] 清[qīng] 浄[jìng] 修[xiū] 。
无[wú] 数[shù] 天[tiān] 花[huā] 常[cháng] 自[zì] 散[sàn] ,
真[zhēn] 空[kōng] 性[xìng] 水[shuǐ] 不[bù] 停[tíng] 流[liú] 。
病[bìng] 痴[chī] 谁[shuí] 问[wèn] 维[wéi] 摩[mó] 诘[jié] ,
俗[sú] 眼[yǎn] 徒[tú] 嗟[jiē] 冉[rǎn] 伯[bǎi] 牛[niú] 。
别[bié] 有[yǒu] 妙[miào] 身[shēn] 诸[zhū] 相[xiāng] 具[jù] ,
金[jīn] 刚[gāng] 坚[jiān] 固[gù] 异[yì] 浮[fú] 沤[ōu] 。