fú róng fēng
芙蓉峯 🔈
谁把芙蓉云外栽,亭亭秀丽四时开。
清宵皓月峯头挂,宛似佳人对镜台。
(见康熙十八年闵麟嗣撰《黄山志定本》卷六。
)。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
誰把芙蓉雲外栽,亭亭秀麗四時開。
清宵皓月峯頭掛,宛似佳人對鏡臺。
(見康熙十八年閔麟嗣撰《黃山志定本》卷六。
)。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
- 收藏
- 做笔记
相关诗词:
潭畔芙蓉 (tán pàn fú róng)
芙蓉花发满江红,尽道芙蓉胜妾容。
昨日妾从堤上过,如何人不看芙蓉。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
大芙蓉接待 (dà fú róng jiē dài)
水云何处觅行踪,踏破天台雁荡峰。
脚力尽时消息在,小芙蓉接大芙蓉。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
金竹峯 (jīn zhú fēng)
重重岩崿插晴空,云际丛开菡萏峯。
疑是葛仙归洞府,移将江上九芙蓉。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
十二月二十四日问谭孔昭疾见庭下雨中花云木芙蓉也楚词云搴芙蓉兮木末言芙蓉水花不在木末也 (shí èr yuè èr shí sì rì wèn tán kǒng zhāo jí jiàn tíng xià yǔ zhōng huā yún mù fú róng yě chǔ cí yún qiān fú róng xī mù mò yán fú róng shuǐ huā bù zài mù mò yě)
幽花卧雨滋溅泪,秀色可人羞冶容。
却笑楚人非博物,不知木末有芙蓉。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
木芙蓉 其一 (mù fú róng qí yī)
芙蓉本作树,花叶两相宜。
慎勿迷莲子,分明立券辞。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。
芙蓉花二首 其一 (fú róng huā èr shǒu qí yī)
溪边野芙蓉,花水相媚好。
半看池莲尽,独伴霜菊槁。
平仄平平平仄○,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
?仄平平仄仄平仄平仄仄平平仄仄仄仄仄。
?。