赋[fù] 得[dé] 郢[yǐng] 路[lù] 悲[bēi] 猨[yuán]
朝代:唐
[táng]
作者: 皇甫冉 [huáng fǔ rǎn]
悲[bēi] 猨[yuán] 何[hé] 处[chù] 发[fā] ?
郢[yǐng] 路[lù] 第[dì] 三[sān] 声[shēng] 。
远[yuǎn] 客[kè] 知[zhī] 秋[qiū] 暮[mù] ,
空[kōng] 山[shān] 益[yì] 夜[yè] 清[qīng] 。
啾[jiū] 啾[jiū] 深[shēn] 衆[zhòng] 木[mù] ,
嗷[áo] 嗷[áo] 入[rù] 孤[gū] 城[chéng] 。
坐[zuò] 觉[jué] 盈[yíng] 心[xīn] 耳[ěr] ,
翛[xiāo] 然[rán] 适[shì] 楚[chǔ] 情[qíng] 。