风[fēng] 琴[qín]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韦骧 [wéi xiāng]
穴[xué] 竹[zhú] 张[zhāng] 弦[xián] 耸[sǒng] 碧[bì] 空[kōng] ,
不[bù] 劳[láo] 抑[yì] 按[àn] 任[rèn] 天[tiān] 风[fēng] 。
莫[mò] 夸[kuā] 有[yǒu] 智[zhì] 藏[cáng] 声[shēng] 足[zú] ,
须[xū] 信[xìn] 无[wú] 心[xīn] 触[chù] 处[chù] 通[tōng] 。
明[míng] 月[yuè] 夜[yè] 深[shēn] 飘[piāo] 更[gèng] 远[yuǎn] ,
闲[xián] 窗[chuāng] 人[rén] 静[jìng] 听[tīng] 何[hé] 穷[qióng] 。
知[zhī] 音[yīn] 弗[fú] 辨[biàn] 山[shān] 兼[jiān] 水[shuǐ] ,
都[dōu] 在[zài] 洪[hóng] 钧[jūn] 一[yī] 噫[yī] 中[zhōng] 。