奉[fèng] 和[hé] 持[chí] 国[guó] 曼[màn] 叔[shū] 方[fāng] 叔[shū] 送[sòng] 师[shī] 直[zhí] 归[guī] 马[mǎ] 上[shàng] 同[tóng] 赋[fù] 之[zhī] 什[shén]
朝代:宋
[sòng]
作者: 梅尧臣 [méi yáo chén]
郊[jiāo] 外[wài] 桃[táo] 李[lǐ] 花[huā] ,
赤[chì] 赤[chì] 复[fù] 白[bái] 白[bái] 。
为[wèi] 君[jūn] 歌[gē] 古[gǔ] 曲[qū] ,
行[xíng] 子[zǐ] 在[zài] 南[nán] 陌[mò] 。
衆[zhòng] 人[rén] 各[gè] 已[yǐ] 归[guī] ,
春[chūn] 风[fēng] 送[sòng] 无[wú] 迹[jì] 。
安[ān] 知[zhī] 春[chūn] 风[fēng] 送[sòng] ,
到[dào] 处[chù] 花[huā] 当[dāng] 客[kè] 。
我[wǒ] 病[bìng] 出[chū] 独[dú] 难[nán] ,
并[bìng] 请[qǐng] 春[chūn] 风[fēng] 讁[zhé] 。
此[cǐ] 情[qíng] 无[wú] 远[yuǎn] 近[jìn] ,
千[qiān] 里[lǐ] 不[bù] 能[néng] 隔[gé] 。