风[fēng] 光[guāng] 草[cǎo] 际[jì] 浮[fú]
朝代:唐
[táng]
作者: 陈璀 [chén cuǐ]
春[chūn] 风[fēng] 泛[fàn] 摇[yáo] 草[cǎo] ,
旭[xù] 日[rì] 遍[biàn] 神[shén] 州[zhōu] 。
已[yǐ] 向[xiàng] 花[huā] 间[jiān] 积[jī] ,
还[huán] 来[lái] 叶[yè] 上[shàng] 浮[fú] 。
晓[xiǎo] 光[guāng] 缘[yuán] 圃[pǔ] 丽[lì] ,
芳[fāng] 气[qì] 满[mǎn] 街[jiē] 流[liú] 。
澹[dàn] 荡[dàng] 依[yī] 朱[zhū] 萼[è] ,
颻[yáo] 扬[yáng] 带[dài] 玉[yù] 沟[gōu] 。
向[xiàng] 空[kōng] 看[kàn] 转[zhuǎn] 媚[mèi] ,
临[lín] 水[shuǐ] 见[jiàn] 弥[mí] 幽[yōu] 。
况[kuàng] 被[bèi] 崇[chóng] 兰[lán] 色[sè] ,
王[wáng] 孙[sūn] 正[zhèng] 可[kě] 游[yóu] 。