风[fēng] 光[guāng] 草[cǎo] 际[jì] 浮[fú]
朝代:唐
[táng]
作者: 吴秘 [wú mì]
草[cǎo] 色[sè] 春[chūn] 沙[shā] 里[lǐ] ,
风[fēng] 光[guāng] 晓[xiǎo] 正[zhèng] 幽[yōu] 。
轻[qīng] 明[míng] 摇[yáo] 不[bù] 散[sàn] ,
郁[yù] 昱[yù] 丽[lì] 仍[réng] 浮[fú] 。
吹[chuī] 缓[huǎn] 苗[miáo] 难[nán] 转[zhuǎn] ,
晖[huī] 闲[xián] 叶[yè] 本[běn] 柔[róu] 。
碧[bì] 凝[níng] 烟[yān] 彩[cǎi] 入[rù] ,
红[hóng] 是[shì] 日[rì] 华[huá] 流[liú] 。
耐[nài] 可[kě] 披[pī] 襟[jīn] 对[duì] ,
谁[shuí] 应[yìng] 满[mǎn] 掬[jū] 收[shōu] 。
恭[gōng] 闻[wén] 掇[duō] 芳[fāng] 客[kè] ,
为[wèi] 此[cǐ] 尚[shàng] 淹[yān] 留[liú] 。