独[dú] 醒[xǐng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 郭祥正 [guō xiáng zhèng]
野[yě] 性[xìng] 惟[wéi] 怜[lián] 酒[jiǔ] ,
无[wú] 聊[liáo] 遂[suì] 独[dú] 醒[xǐng] 。
风[fēng] 尘[chén] 双[shuāng] 白[bái] 鬓[bìn] ,
天[tiān] 地[dì] 一[yī] 青[qīng] 萍[píng] 。
鵩[fú] 鸟[niǎo] 宁[níng] 须[xū] 赋[fù] ,
离[lí] 骚[sāo] 未[wèi] 是[shì] 经[jīng] 。
回[huí] 头[tóu] 付[fù] 陈[chén] 迹[jì] ,
终[zhōng] 欲[yù] 醉[zuì] 冥[míng] 冥[míng] 。