读[dú] 陶[táo] 靖[jìng] 节[jié] 诗[shī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程俱 [chéng jù]
吾[wú] 观[guān] 靖[jìng] 节[jié] 诗[shī] ,
三[sān] 叹[tàn] 有[yǒu] 遗[yí] 音[yīn] 。
卧[wò] 看[kàn] 起[qǐ] 咏[yǒng] 之[zhī] ,
愔[yīn] 愔[yīn] 澹[dàn] 多[duō] 心[xīn] 。
欲[yù] 学[xué] 靖[jìng] 节[jié] 诗[shī] ,
慎[shèn] 勿[wù] 学[xué] 其[qí] 语[yǔ] 。
心[xīn] 源[yuán] 如[rú] 古[gǔ] 井[jǐng] ,
衡[héng] 气[qì] 光[guāng] 发[fā] 宇[yǔ] 。
言[yán] 无[wú] 出[chū] 言[yán] 意[yì] ,
妙[miào] 语[yǔ] 自[zì] 天[tiān] 与[yǔ] 。
譬[pì] 如[rú] 清[qīng] 泠[líng] 渊[yuān] ,
月[yuè] 湛[zhàn] 不[bù] 可[kě] 取[qǔ] 。
嶔[qīn] 崎[qí] 厄[è] 惊[jīng] 湍[tuān] ,
乃[nǎi] 若[ruò] 震[zhèn] 雷[léi] 鼓[gǔ] 。
斯[sī] 言[yán] 可[kě] 深[shēn] 味[wèi] ,
往[wǎng] 往[wǎng] 弃[qì] 如[rú] 土[tǔ] 。