读[dú] 神[shén] 仙[xiān] 传[chuán] 六[liù] 首[shǒu] 其[qí] 六[liù]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程俱 [chéng jù]
胥[xū] 门[mén] 着[zhe] 蔡[cài] 经[jīng] ,
市[shì] 门[mén] 着[zhe] 梅[méi] 福[fú] 。
我[wǒ] 为[wèi] 松[sōng] 江[jiāng] 吏[lì] ,
与[yǔ] 汝[rǔ] 相[xiāng] 望[wàng] 亦[yì] 相[xiāng] 逐[zhú] 。
高[gāo] 冠[guān] 长[cháng] 剑[jiàn] 卫[wèi] 士[shì] 从[cóng] ,
有[yǒu] 口[kǒu] 底[dǐ] 事[shì] 使[shǐ] 蜡[là] 封[fēng] 。
此[cǐ] 身[shēn] 况[kuàng] 不[bù] 为[wèi] 陈[chén] 尉[wèi] ,
就[jiù] 公[gōng] 蜡[là] 封[fēng] 三[sān] 尺[chǐ] 喙[huì] ,
不[bù] 能[néng] 掷[zhì] 米[mǐ] 作[zuò] 珠[zhū] 为[wèi] 狡[jiǎo] 狯[kuài] 。