冬[dōng] 夜[yè]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李若璞 [lǐ ruò pú]
苍[cāng] 苍[cāng] 夜[yè] 色[sè] 云[yún] 云[yún] 远[yuǎn] ,
叶[yè] 落[luò] 风[fēng] 林[lín] 噪[zào] 乱[luàn] 鸦[yā] 。
香[xiāng] 篆[zhuàn] 暖[nuǎn] 烟[yān] 浓[nóng] 结[jié] 穗[suì] ,
暗[àn] 窗[chuāng] 寒[hán] 雪[xuě] 密[mì] 飘[piāo] 花[huā] 。
琅[láng] 琅[láng] 翠[cuì] 竹[zhú] 幽[yōu] 音[yīn] 碎[suì] ,
耿[gěng] 耿[gěng] 青[qīng] 灯[dēng] 孤[gū] 影[yǐng] 斜[xié] 。
忘[wàng] 累[lèi] 俗[sú] 情[qíng] 添[tiān] 兴[xīng] 雅[yǎ] ,
晚[wǎn] 眠[mián] 独[dú] 啜[chuò] 满[mǎn] 瓯[ōu] 茶[chá] 。