洞[dòng] 阳[yáng] 峯[fēng]
朝代:唐
[táng]
作者: 程太虚 [chéng tài xū]
南[nán] 岷[mín] 胜[shèng] 槩[gài] 压[yā] 诸[zhū] 方[fāng] ,
东[dōng] 壁[bì] 奇[qí] 峯[fēng] 出[chū] 洞[dòng] 阳[yáng] 。
丈[zhàng] 五[wǔ] 月[yuè] 轮[lún] 才[cái] 晃[huàng] 曜[yào] ,
大[dà] 千[qiān] 世[shì] 界[jiè] 便[biàn] 辉[huī] 光[guāng] 。
扶[fú] 开[kāi] 华[huá] 岳[yuè] 烟[yān] 云[yún] 渺[miǎo] ,
显[xiǎn] 得[de] 蓬[péng] 莱[lái] 日[rì] 月[yuè] 长[cháng] 。
世[shì] 道[dào] 废[fèi] 兴[xīng] 原[yuán] 有[yǒu] 数[shù] ,
浮[fú] 沉[chén] 聚[jù] 散[sàn] 亦[yì] 何[hé] 伤[shāng] 。