东[dōng] 轩[xuān] 琴[qín] 示[shì] 儿[ér] 子[zǐ] 沂[yí]
朝代:宋
[sòng]
作者: 姚孝锡 [yáo xiào xī]
古[gǔ] 人[rén] 无[wú] 复[fù] 见[jiàn] ,
但[dàn] 有[yǒu] 东[dōng] 轩[xuān] 琴[qín] 。
一[yī] 鼓[gǔ] 高[gāo] 山[shān] 操[cāo] ,
因[yīn] 窥[kuī] 古[gǔ] 人[rén] 心[xīn] 。
正[zhèng] 声[shēng] 久[jiǔ] 沈[shěn] 埋[mái] ,
俚[lǐ] 耳[ěr] 喧[xuān] 哇[wā] 淫[yín] 。
正[zhèng] 可[kě] 自[zì] 怡[yí] 悦[yuè] ,
不[bù] 须[xū] 求[qiú] 赏[shǎng] 音[yīn] 。