东[dōng] 林[lín] 寺[sì] 上[shàng] 方[fāng] 塔[tǎ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 董嗣杲 [dǒng sì gǎo]
尘[chén] 外[wài] 乾[qián] 坤[kūn] 岂[qǐ] 易[yì] 窥[kuī] ,
上[shàng] 方[fāng] 寻[xún] 胜[shèng] 短[duǎn] 筇[qióng] 随[suí] 。
病[bìng] 僧[sēng] 借[jiè] 榻[tà] 山[shān] 衣[yī] 破[pò] ,
卧[wò] 佛[fó] 当[dāng] 门[mén] 石[shí] 塔[tǎ] 危[wēi] 。
乱[luàn] 竹[zhú] 迸[bèng] 阶[jiē] 交[jiāo] 密[mì] 树[shù] ,
荒[huāng] 苔[tái] 沿[yán] 壁[bì] 纒[chán] 疎[shū] 枝[zhī] 。
幅[fú] 巾[jīn] 居[jū] 士[shì] 修[xiū] 行[xíng] 久[jiǔ] ,
爱[ài] 说[shuō] 浮[fú] 光[guāng] 死[sǐ] 战[zhàn] 时[shí] 。