顶[dǐng] 山[shān] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 孔延之 [kǒng yán zhī]
高[gāo] 山[shān] 峯[fēng] 峯[fēng] 顶[dǐng] 欲[yù] 参[cān] 天[tiān] ,
蓄[xù] 怪[guài] 储[chǔ] 灵[líng] 远[yuǎn] 近[jìn] 传[chuán] 。
云[yún] 岫[xiù] 万[wàn] 重[chóng] 围[wéi] 净[jìng] 土[tǔ] ,
石[shí] 门[mén] 千[qiān] 丈[zhàng] 落[luò] 飞[fēi] 泉[quán] 。
羣[qún] 居[jū] 在[zài] 昔[xī] 论[lùn] 三[sān] 益[yì] ,
少[shǎo] 别[bié] 於[wū] 今[jīn] 已[yǐ] 十[shí] 年[nián] 。
绕[rào] 槛[kǎn] 穿[chuān] 云[yún] 似[sì] 蝴[hú] 蝶[dié] ,
梦[mèng] 魂[hún] 何[hé] 夕[xī] 不[bù] 翩[piān] 翩[piān] 。