登[dēng] 太[tài] 行[háng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 吴则礼 [wú zé lǐ]
君[jūn] 看[kàn] 太[tài] 行[háng] 高[gāo] ,
历[lì] 井[jǐng] 安[ān] 足[zú] 道[dào] 。
回[huí] 头[tóu] 看[kàn] 禹[yǔ] 门[mén] ,
砥[dǐ] 柱[zhù] 一[yī] 何[hé] 小[xiǎo] 。
歇[xiē] 鞍[ān] 坐[zuò] 苍[cāng] 崖[yá] ,
九[jiǔ] 地[dì] 俯[fǔ] 飞[fēi] 鸟[niǎo] 。
瑰[guī] 诡[guǐ] 平[píng] 生[shēng] 无[wú] ,
摧[cuī] 车[chē] 亦[yì] 复[fù] 好[hǎo] 。
白[bái] 辉[huī] 作[zuò] 许[xǔ] 奇[qí] ,
梁[liáng] 宋[sòng] 红[hóng] 未[wèi] 了[liǎo] 。
兀[wù] 然[rán] 流[liú] 转[zhuǎn] 躯[qū] ,
甘[gān] 与[yǔ] 君[jūn] 王[wáng] 老[lǎo] 。