dēng shí sǎn fēng bìng xù
登石伞峰(幷序) 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 陈谏 (chén jiàn)

贤相昔未遇,耶溪藏卧龙。
宛然东山居,已韵西林钟。
仲氏亦遐旷,尔来习高踪。
杨公偶闲暇,中贵同游从。
曲渚拥驺驭,回潭转艨艟。
既登寅缘岸,遂践迢嶤峰。
径侧萦巨石,磴危攀茂松。
伞开自罗列,笥闭谁箴封?迥立霄汉表,俯看严嶂重。
远村暮杳杳,秋海晴溶溶。
染翰纪胜绝,飞觞畅心胸。
仍闻待新月,归櫂何从容。
(见《会稽掇英总集》卷四)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

xián xiāng xī wèi yù , yē xī cáng wò lóng 。
wǎn rán dōng shān jū , yǐ yùn xī lín zhōng 。
chóng shì yì xiá kuàng , ěr lái xí gāo zōng 。
yáng gōng ǒu xián xiá , zhōng guì tóng yóu cóng 。
qū zhǔ yōng zōu yù , huí tán zhuǎn méng chōng 。
jì dēng yín yuán àn , suì jiàn tiáo yáo fēng 。
jìng cè yíng jù shí , dèng wēi pān mào sōng 。
sǎn kāi zì luó liè , sì bì shuí zhēn fēng ? jiǒng lì xiāo hàn biǎo , fǔ kàn yán zhàng chóng 。
yuǎn cūn mù yǎo yǎo , qiū hǎi qíng róng róng 。
rǎn hàn jì shèng jué , fēi shāng chàng xīn xiōng 。
réng wén dài xīn yuè , guī zhào hé cóng róng 。
( jiàn 《 huì jī duō yīng zǒng jí 》 juàn sì ) 。

动物

登石傘峰(幷序)

—— 陳諫

賢相昔未遇,耶溪藏臥龍。
宛然東山居,已韻西林鐘。
仲氏亦遐曠,爾來習高蹤。
楊公偶閒暇,中貴同遊從。
曲渚擁騶馭,迴潭轉艨艟。
既登寅緣岸,遂踐岧嶤峰。
徑側縈巨石,磴危攀茂松。
傘開自羅列,笥閉誰箴封?迥立霄漢表,俯看嚴嶂重。
遠村暮杳杳,秋海晴溶溶。
染翰紀勝絕,飛觴暢心胸。
仍聞待新月,歸櫂何從容。
(見《會稽掇英總集》卷四)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

xián xiāng xī wèi yù , yē xī cáng wò lóng 。
wǎn rán dōng shān jū , yǐ yùn xī lín zhōng 。
chóng shì yì xiá kuàng , ěr lái xí gāo zōng 。
yáng gōng ǒu xián xiá , zhōng guì tóng yóu cóng 。
qū zhǔ yōng zōu yù , huí tán zhuǎn méng chōng 。
jì dēng yín yuán àn , suì jiàn tiáo yáo fēng 。
jìng cè yíng jù shí , dèng wēi pān mào sōng 。
sǎn kāi zì luó liè , sì bì shuí zhēn fēng ? jiǒng lì xiāo hàn biǎo , fǔ kàn yán zhàng chóng 。
yuǎn cūn mù yǎo yǎo , qiū hǎi qíng róng róng 。
rǎn hàn jì shèng jué , fēi shāng chàng xīn xiōng 。
réng wén dài xīn yuè , guī zhào hé cóng róng 。
( jiàn 《 huì jī duō yīng zǒng jí 》 juàn sì ) 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
贤相曾经未得遇见,耶溪里隐藏着卧龙之士。像现在这样宛然东山居住,早已有诗韵传颂于西林的钟声中。仲氏(指伯夷、叔齐)也曾远游辽阔之地,而你来此习高人之风采。杨公偶尔有闲暇,作为中朝的高官一同来相伴游览。迂回的渚上,有众多马车和骏马,回转的潭中漂浮着巨舟艨艟。一旦登上寅缘岸,便继续攀登迢峤高峰。径路旁边环绕着巨石,磴道险峻,攀援着茂密的松树。伞张开自然排列,笥闭合谁知封藏其中?高人独立于霄汉之巅,俯视着严峻峭岭层叠。远处村庄渐渐暮色朦胧,秋海晴朗广阔。洒扫的文翰记载着胜过千古,痛饮觥酒畅怀抒胸。依然听闻着等待新月的召唤,何时乘舟归去,从容自在。(出自《会稽掇英总集》卷四)

全诗描绘了贤相、耶溪、东山和西林,通过仲氏和杨公的相伴,引发对高远山林的游览描绘。通过形象的细节和景物描写,表现了山林幽静壮美的景色,以及游人陶醉其中的情怀。整首诗情趣高远,旨在赞美山林之胜景,并倡导隐居逍遥、自得其乐的生活态度。

赏析:陈谏的《登石伞峰(幷序)》是一首描写山水景致的古诗,诗人通过登临石伞峰,展现了壮丽的自然景色和诗人的豪情壮志。整首诗以丰富的意象和景物描写,表现了山水之美和人与自然的融合。
首先,诗人以耶溪藏卧龙、宛然东山居的描写引出了自然山水之美。龙、山、林等元素都传递出山野的神秘和宁静。接着,他提到仲氏和杨公,彰显了同道之情,共同登山的友情。山水之旅是人与自然的交融,也是人际关系的交流,这种交织增添了诗中的情感层次。
诗中还有对自然景色的精彩描写,如“曲渚拥驺驭”和“径侧萦巨石”,展现出险峻的山川地貌。伞开、笥闭等词语则表现了山的壮丽景象,使读者仿佛置身其中。诗人借助这些描写,表现了自己登峰的豪情壮志和对自然的敬仰之情。
最后两句表现了诗人在山巅的感受,他俯瞰峻嶂,远望村落,感慨万千。他愿意等待新月升起,思考归程。这表现了诗人的深刻思考和对生活的热爱。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈谏介绍:🔈

谏,永贞元年以仓部郎中判度支爲河中少尹。叔文败,贬台州司马,後历任封、循、道州刺史,卒。着《彭城公故事》一卷。诗一首。(《全唐诗》无陈谏诗,传据《郎官石柱题名考》卷十七、《新唐书》卷五八《艺文志》二) 查看更多>>

陈谏的诗:

相关诗词:

诗(幷序) 七十五 (shī bìng xù qī shí wǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

兀兀身死後,冥冥不自知。
为人[何](可)必乐,为鬼何[必]悲。
[竞](竟)地徒张眼,诤官慢竖眉。
窟[里](裹捋)长[展](鹿)脚,[将]知我是谁(友)?(均从项校)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

哲理 幽默

诗(幷序) 一○四 (shī bìng xù yī ○ sì)

朝代:唐    作者: 王梵志

王二羊(项、蒋校「美」)年少,梵志亦不恶。
借问[今](金)时人,阿谁肯伏弱?。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

偈颂(幷序○序为南岳齐己撰) 三十五 (jì sòng bìng xù ○ xù wèi nán yuè qí jǐ zhuàn sān shí wǔ)

朝代:唐    作者: 居遁

向前吴氏学丹青,不体僧[繇](瑶)事不精。
画马不成驴亦失,时人尽笑枉平生。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

偈颂(幷序○序为南岳齐己撰) 五 (jì sòng bìng xù ○ xù wèi nán yuè qí jǐ zhuàn wǔ)

朝代:唐    作者: 居遁

学道先须有悟由,还如曾鬬快龙舟。
虽然旧阁闲(《传灯录》作「於」)田地,一度赢求方始休。
(又见《僧宝传》卷九。
)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

动物

贺王仆射放榜(幷序) (hè wáng pú shè fàng bǎng bìng xù )

朝代:唐    作者: 周墀

空(按:《全唐诗》卷五六三收此诗,缺序,今据《唐摭言》卷三补录之。
)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

塞上听弹胡笳作(幷序) (sài shàng tīng tán hú jiā zuò bìng xù )

朝代:唐    作者: 李昂

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

诗(幷序) 一一○ (shī bìng xù yī yī ○)

朝代:唐    作者: 王梵志

人受(张改「寿」)百岁不长命,中道仍有死伤人。
唯能纵情造罪过,未能修善自[防](坊)身。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

恺悌诗(幷序) 千里蒸蒸二章(十句) (kǎi tì shī bìng xù qiān lǐ zhēng zhēng èr zhāng shí jù )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)教里闾勃兴远是効敦□崇德(下缺)心因,慕之慎□。
□纪敦淡,黎庶咸归。
(下缺)公之(下缺)(按:此诗二章,因残泐已无从分析,姑连录。
)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

题栖霞寺诗(幷序) (tí qī xiá sì shī bìng xù )

朝代:唐    作者: 用虚

寺居方外□□□□□寰中□□幽□胜好(下泐)名迹向兹休(按右诗是七律幽休韵。
)。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。

恺悌诗(幷序) 翼翼谨心二章(一章十二句,一章□句)(翼翼谨心,莅事也。) 二 (kǎi tì shī bìng xù yì yì jǐn xīn èr zhāng yī zhāng shí èr jù , yī zhāng □ jù yì yì jǐn xīn , lì shì yě 。 èr)

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)阳,辉光日新。
兢庄率清,纯操持(下缺)诵坐,永昭臣邻。

平○仄仄仄,平平○仄平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄○仄,○仄平平○。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄平平○仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平○。仄仄平仄仄,仄○平仄○。
仄平仄仄仄,平仄平○○。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,平仄平○平。
?仄仄平仄平仄仄仄仄?。