登[dēng] 东[dōng] 峰[fēng] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘琦 [liú qí]
凯[kǎi] 还[huán] 几[jǐ] 度[dù] 宴[yàn] 东[dōng] 峰[fēng] ,
新[xīn] 构[gòu] 危[wēi] 亭[tíng] 接[jiē] 梵[fàn] 宫[gōng] 。
势[shì] 入[rù] 青[qīng] 冥[míng] 横[héng] 绝[jué] 壁[bì] ,
路[lù] 盘[pán] 空[kōng] 曲[qū] 压[yā] 高[gāo] 松[sōng] 。
临[lín] 流[liú] 自[zì] 笑[xiào] 功[gōng] 名[míng] 薄[báo] ,
对[duì] 酒[jiǔ] 忻[xīn] 逢[féng] 景[jǐng] 色[sè] 重[chóng] 。
飘[piāo] 泊[bó] 却[què] 惭[cán] 归[guī] 未[wèi] 得[dé] ,
日[rì] 斜[xié] 坐[zuò] 听[tīng] 暮[mù] 云[yún] 钟[zhōng] 。