登[dēng] 岸[àn] 山[shān] 观[guān] 用[yòng] 前[qián] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 蔡戡 [cài kān]
病[bìng] 足[zú] 蹒[pán] 跚[shān] 好[hǎo] 罢[bà] 休[xiū] ,
又[yòu] 登[dēng] 绝[jué] 顶[dǐng] 故[gù] 迟[chí] 留[liú] 。
霜[shuāng] 明[míng] 枫[fēng] 叶[yè] 红[hóng] 如[rú] 染[rǎn] ,
露[lù] 挹[yì] 岚[lán] 光[guāng] 翠[cuì] 欲[yù] 流[liú] 。
远[yuǎn] 目[mù] 无[wú] 穷[qióng] 休[xiū] 更[gèng] 望[wàng] ,
赏[shǎng] 心[xīn] 未[wèi] 足[zú] 卜[bǔ] 重[chóng] 游[yóu] 。
超[chāo] 然[rán] 胜[shèng] 绝[jué] 非[fēi] 人[rén] 世[shì] ,
疑[yí] 是[shì] 身[shēn] 居[jū] 麟[lín] 凤[fèng] 洲[zhōu] 。