次[cì] 韵[yùn] 游[yóu] 山[shān] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 汪炎昶 [wāng yán chǎng]
龛[kān] 晕[yūn] 描[miáo] 轻[qīng] 藓[xiǎn] ,
檐[yán] 阴[yīn] 幂[mì] 翠[cuì] 藤[téng] 。
追[zhuī] 凉[liáng] 时[shí] 有[yǒu] 客[kè] ,
避[bì] 难[nàn] 昼[zhòu] 无[wú] 僧[sēng] 。
法[fǎ] 界[jiè] 魔[mó] 为[wèi] 祟[suì] ,
宗[zōng] 风[fēng] 冷[lěng] 欲[yù] 冰[bīng] 。
不[bù] 知[zhī] 缘[yuán] 底[dǐ] 事[shì] ,
还[huán] 复[fù] 有[yǒu] 传[chuán] 灯[dēng] 。