cì yùn shěn cáo shǐ jì hé bì yún tíng zhī zuò
次韵沈漕使寄和碧云亭之作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴芾 (wú fèi)

衰年厌尘劳,久念作浄观。
奉祠还故山,閲岁更过半。
草草结茅庐,虽无轮与奂。
水作绿罗衣,山为青玉案。
自足了余生,岂谓浮名绊。
牵从江上来,去国同王粲。
既与猿鹤疏,还惊鸥鹭散。
公余坐危亭,四顾云影乱。
新诗忽鼎来,累日饱吟玩。
洗我胸中尘,宛如覩清盼。
信知隠侯家,句法有成算。
方今苦乏材,当馈屡兴叹。
如公人物英,宁久从远宦。
会见御追风,起自长淮畔。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

shuāi nián yàn chén láo , jiǔ niàn zuò jìng guān 。
fèng cí huán gù shān , yuè suì gèng guò bàn 。
cǎo cǎo jié máo lú , suī wú lún yǔ huàn 。
shuǐ zuò lǜ luó yī , shān wèi qīng yù àn 。
zì zú le yú shēng , qǐ wèi fú míng bàn 。
qiān cóng jiāng shàng lái , qù guó tóng wáng càn 。
jì yǔ yuán hè shū , huán jīng ōu lù sàn 。
gōng yú zuò wēi tíng , sì gù yún yǐng luàn 。
xīn shī hū dǐng lái , lèi rì bǎo yín wán 。
xǐ wǒ xiōng zhōng chén , wǎn rú dǔ qīng pàn 。
xìn zhī yǐn hóu jiā , jù fǎ yǒu chéng suàn 。
fāng jīn kǔ fá cái , dāng kuì lǚ xīng tàn 。
rú gōng rén wù yīng , níng jiǔ cóng yuǎn huàn 。
huì jiàn yù zhuī fēng , qǐ zì cháng huái pàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

衰老的岁月让我厌倦了尘世的劳累,长久以来心里一直渴望去浄观山修行。如今我奉行祭祀回到了故乡山中,一年又过去了一半。我匆匆搭建起茅草的小屋,虽然没有豪华的建筑轮廓和宏伟的布局,但我无所求,只希望静心修行。
山水相伴,如绿罗衣裳,山岳则犹如一张青玉案凳。这样的环境让我感到满足,觉得足够了余生,也不再受困于虚名的束缚。曾经随着江水而来的官职,我已离去故国,与当年的文学名家王粲一样,远离了尘世纷扰。
虽然我与猿鹤疏远,但又被鸥鹭惊扰。我公公地坐在危亭之上,四周望去,云影翻腾,莫名其妙。忽然有人将新写的诗篇拿来鼎鼎然地呈现给我,这样的日子过得非常充实,我饱经吟咏的乐趣。
这些诗篇如同洗涤我胸中的尘埃,犹如一道清泉,让我如观清澈的湖水一般。我深信,隐侯之家中,这样的诗句一定会被喜爱。这种诗句的结构与表现手法都已经到达了一种完美的程度。
但我现在很苦恼,我苦于材料的匮乏,因此常常叹息。如果有一位像你这样才华出众的人,宁可远离繁华的官场,选择从远方前来相助,那将是何等美好的事情。若有这样的人能与我会面,我们一起讨论学问,那会让我振奋不已。
而我的学问之旅始于追逐风的轨迹,起始地则是在长江畔。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴芾介绍:🔈

吴芾(一一○四~一一八三)(生年据集中诗我生甲申岁),字明可,号湖山居士,台州仙居(今属浙江)人。高宗绍兴二年(一一一三)进士,历删定官,秘书正字。以不附秦桧,罢。後通判处、婺、越三州,知处州。三十一年,召爲监察御史,迁殿中侍御史、户部侍郎,出知婺州。孝宗即位,知绍兴府,未几,召权刑部侍郎,迁给事中,以敷文阁直学士知临安府。以事提举太平兴国宫。乾道三年(一一六七)起知太平州。五年,改知隆兴府。六年,以年老奉祠。淳熙元年(一一七四),以龙图阁学士致仕。十年卒,年八十。有《湖山集》二十五卷,长短句三卷,别集一卷,奏议八卷(本集附宋周必大序),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《湖山集》十卷。《嘉定... 查看更多>>

吴芾的诗:

吴芾的词:

相关诗词:

次韵沈漕寄和题碧云亭之作 (cì yùn shěn cáo jì hé tí bì yún tíng zhī zuò)

朝代:宋    作者: 吴芾

昔日危亭迹已陈,我来聊试运风斤。
断垣无复生青草,旧观依然耸碧云。
千里江山檐下见,一天星斗坐中分。
他时有客来登览,应记当年老使君。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

谢江东耿漕曼老寄书并与沈侍郎唱和诗二首 谢唱和佳句 (xiè jiāng dōng gěng cáo màn lǎo jì shū bìng yǔ shěn shì láng chàng hè shī èr shǒu xiè chàng hè jiā jù)

朝代:宋    作者: 杨万里

碧落侍郎金作句,瀛洲学士玉为章。
两公唱和君知麽,个是安期却老方。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

次韵和运使王密学新葺西亭移花之作 (cì yùn hé yùn shǐ wáng mì xué xīn qì xī tíng yí huā zhī zuò)

朝代:宋    作者: 宋庠

高斋新境断纤尘,曲圃芳畦豫记春。
今日且资移树法,明年应作看花人。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

伯威和章记祥符定交云尔蕃之次韵曾未及此再用韵作二首後一首重寄伯山尚留太和伯威诗乃去腊既望写四月晦蕃始得之 其二 (bǎi wēi hé zhāng jì xiáng fú dìng jiāo yún ěr fān zhī cì yùn céng wèi jí cǐ zài yòng yùn zuò èr shǒu hòu yī shǒu chóng jì bǎi shān shàng liú tài hé bǎi wēi shī nǎi qù là jì wàng xiě sì yuè huì fān shǐ dé zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

不作山王咏,故闻嵇阮流。
龙渊失珍袭,猿木悔穷投。
子句成江阁,余怀限戍楼。
碧云嗟暮合,黄发诵归休。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

动物

和利漕徐师旦之才文龙山水之秀 (hé lì cáo xú shī dàn zhī cái wén lóng shān shuǐ zhī xiù)

朝代:宋    作者: 冯山

腊雪洗顽碧,晴鳬浴澄

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

动物

次韵王漕燕玻璃 (cì yùn wáng cáo yàn bō lí)

朝代:宋    作者: 陈造

轻颸度翠密,碧溜下崚嶒。
饮处凌埃

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

史德夫作渚云亭苏养直有诗余初未识苏次其韵以寄之 其二 (shǐ dé fū zuò zhǔ yún tíng sū yǎng zhí yǒu shī yú chū wèi shí sū cì qí yùn yǐ jì zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 李弥逊

新亭花木低几杖,叶幄已成藏远山。
小渚云生夜深月,十分秋思五湖间。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

襄州护漕使者张侯寄示所作快目亭记辞多慷慨予读而壮之且想斯亭观览之胜为赋此 (xiāng zhōu hù cáo shǐ zhě zhāng hóu jì shì suǒ zuò kuài mù tíng jì cí duō kāng kǎi yǔ dú ér zhuàng zhī qiě xiǎng sī tíng guān lǎn zhī shèng wèi fù cǐ)

朝代:宋    作者: 张栻

闻说君家快目亭,湓江直上起千寻。
昔人事业规摹在,故国山河草木深。
世态从渠翻覆手,壮图还我短长吟。
会须一展平戎策,始称平生洒落襟。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

李季允作吞云楼索诗和总漕韵答之 其一 (lǐ jì yǔn zuò tūn yún lóu suǒ shī hé zǒng cáo yùn dá zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 魏了翁

栅新飞观走狐嘷,楼鹤洲鹦贺此遭。
整暇旌旗登

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。

次黄园漕幕韵 (cì huáng yuán cáo mù yùn)

朝代:宋    作者: 萧立之

花如堕珥草遗簪,次第东风转作南。
巢鷇欲飞看八八,径香不断胜三三。
着亭屈折谁心计,隔竹推敲客手谈。
安得身闲携斗酒,趁他姚魏战红酣。

平平仄平○,仄仄仄仄○。
仄平平仄平,仄仄○○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄○平平,仄仄平平仄。
○○平仄平,仄仄平○仄。
仄仄平仄○,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄○仄。
仄仄平○平,仄○仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,○仄仄○○。
○平平仄平,平仄○仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○平仄。