次[cì] 韵[yùn] 凌[líng] 义[yì] 山[shān] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
自[zì] 怜[lián] 老[lǎo] 境[jìng] 渐[jiàn] 侵[qīn] 寻[xún] ,
检[jiǎn] 点[diǎn] 头[tóu] 颅[lú] 雪[xuě] 旋[xuán] 深[shēn] 。
无[wú] 酒[jiǔ] 浇[jiāo] 愁[chóu] 还[huán] 独[dú] 啸[xiào] ,
有[yǒu] 时[shí] 得[dé] 句[jù] 但[dàn] 长[cháng] 吟[yín] 。
一[yī] 天[tiān] 月[yuè] 色[sè] 涵[hán] 秋[qiū] 意[yì] ,
四[sì] 壁[bì] 蛩[qióng] 声[shēng] 恼[nǎo] 客[kè] 心[xīn] 。
好[hǎo] 是[shì] 夜[yè] 凉[liáng] 清[qīng] 似[sì] 水[shuǐ] ,
萧[xiāo] 萧[xiāo] 风[fēng] 度[dù] 古[gǔ] 松[sōng] 林[lín] 。