次[cì] 东[dōng] 坡[pō] 碧[bì] 落[luò] 洞[dòng] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程之才 [chéng zhī cái]
粤[yuè] 从[cóng] 度[dù] 岭[lǐng] 来[lái] ,
日[rì] 见[jiàn] 乱[luàn] 山[shān] 横[héng] 。
触[chù] 目[mù] 皆[jiē] 荒[huāng] 凉[liáng] ,
宁[níng] 复[fù] 乐[lè] 事[shì] 并[bìng] 。
谁[shuí] 谓[wèi] 乱[luàn] 山[shān] 间[jiān] ,
僊[xiān] 境[jìng] 通[tōng] 玉[yù] 京[jīng] 。
奇[qí] 怪[guài] 如[rú] 雁[yàn] 荡[dàng] ,
清[qīng] 虚[xū] 胜[shèng] 赤[chì] 城[chéng] 。
嵌[qiàn] 空[kōng] 幽[yōu] 且[qiě] 深[shēn] ,
层[céng] 曲[qū] 无[wú] 欹[qī] 倾[qīng] 。
巨[jù] 禴[yuè] 万[wàn] 仞[rèn] 高[gāo] ,
天[tiān] 造[zào] 妙[miào] 难[nán] 削[xiāo] 。
悬[xuán] 崖[yá] 攒[zǎn] 滴[dī] 乳[rǔ] ,
涧[jiàn] 水[shuǐ] 清[qīng] 濯[zhuó] 缨[yīng] 。
我[wǒ] 来[lái] 洞[dòng] 门[mén] 开[kāi] ,
山[shān] 意[yì] 如[rú] 相[xiāng] 迎[yíng] 。
熟[shú] 视[shì] 石[shí] 壁[bì] 字[zì] ,
神[shén] 清[qīng] 喜[xǐ] 勿[wù] 惊[jīng] 。
回[huí] 思[sī] 紫[zǐ] 阳[yáng] 山[shān] ,
追[zhuī] 随[suí] 许[xǔ] 宣[xuān] 平[píng] 。