春[chūn] 晚[wǎn] 绿[lǜ] 野[yě] 秀[xiù] 诗[shī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王禹偁 [wáng yǔ chēng]
雨[yǔ] 过[guò] 川[chuān] 原[yuán] 上[shàng] ,
凝[níng] 眸[móu] 送[sòng] 晚[wǎn] 春[chūn] 。
韶[sháo] 光[guāng] 销[xiāo] 欲[yù] 尽[jìn] ,
野[yě] 色[sè] 望[wàng] 来[lái] 新[xīn] 。
天[tiān] 末[mò] 迷[mí] 蓝[lán] 嶂[zhàng] ,
江[jiāng] 湄[méi] 乱[luàn] 麴[qū] 尘[chén] 。
重[chóng] 杨[yáng] 难[nán] 认[rèn] 影[yǐng] ,
幽[yōu] 鹭[lù] 莫[mò] 藏[cáng] 身[shēn] 。
远[yuǎn] 接[jiē] 天[tiān] 开[kāi] 幕[mù] ,
晴[qíng] 和[hé] 草[cǎo] 展[zhǎn] 茵[yīn] 。
明[míng] 时[shí] 四[sì] 郊[jiāo] 静[jìng] ,
凌[líng] 乱[luàn] 踏[tà] 青[qīng] 人[rén] 。