初[chū] 秋[qiū] 思[sī] 旧[jiù] 山[shān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 晁说之 [cháo yuè zhī]
秋[qiū] 江[jiāng] 未[wèi] 澄[chéng] 澜[lán] ,
秋[qiū] 声[shēng] 已[yǐ] 先[xiān] 到[dào] 。
颇[pō] 谢[xiè] 凉[liáng] 风[fēng] 吹[chuī] 客[kè] 愁[chóu] ,
何[hé] 须[xū] 落[luò] 叶[yè] 惊[jīng] 人[rén] 老[lǎo] 。
古[gǔ] 来[lái] 此[cǐ] 兴[xīng] 定[dìng] 何[hé] 如[rú] ,
自[zì] 愁[chóu] 不[bù] 愁[chóu] 自[zì] 倾[qīng] 倒[dǎo] 。
直[zhí] 尔[ěr] 相[xiāng] 羊[yáng] 好[hǎo] 远[yuǎn] 游[yóu] ,
何[hé] 不[bù] 命[mìng] 驾[jià] 归[guī] 嵩[sōng] 丘[qiū] 。
君[jūn] 乎[hū] 不[bù] 上[shàng] 三[sān] 十[shí] 六[liù] 峰[fēng] 顶[dǐng] ,
只[zhī] 恐[kǒng] 君[jūn] 家[jiā] 未[wèi] 是[shì] 秋[qiū] 。