出[chū] 关[guān]
朝代:唐
[táng]
作者: 韦庄 [wéi zhuāng]
马[mǎ] 嘶[sī] 烟[yān] 岸[àn] 柳[liǔ] 阴[yīn] 斜[xié] ,
东[dōng] 去[qù] 关[guān] 山[shān] 路[lù] 转[zhuǎn] 赊[shē] 。
到[dào] 处[chù] 因[yīn] 循[xún] 缘[yuán] 嗜[shì] 酒[jiǔ] ,
一[yī] 生[shēng] 惆[chóu] 怅[chàng] 为[wèi] 判[pàn] 花[huā] 。
危[wēi] 时[shí] 祗[zhī] 合[hé] 身[shēn] 无[wú] 着[zhe] ,
白[bái] 日[rì] 那[nà] 堪[kān] 事[shì] 有[yǒu] 涯[yá] 。
正[zhèng] 是[shì] 灞[bà] 陵[líng] 春[chūn] 酬[chóu] 绿[lǜ] ,
仲[zhòng] 宣[xuān] 何[hé] 事[shì] 独[dú] 辞[cí] 家[jiā] 。