出[chū] 东[dōng] 门[mén]
朝代:唐
[táng]
作者: 孟郊 [mèng jiāo]
饿[è] 马[mǎ] 骨[gǔ] 亦[yì] 耸[sǒng] ,
独[dú] 驱[qū] 出[chū] 东[dōng] 门[mén] 。
少[shào] 年[nián] 一[yī] 日[rì] 程[chéng] ,
衰[shuāi] 叟[sǒu] 十[shí] 日[rì] 奔[bēn] 。
寒[hán] 景[jǐng] 不[bù] 我[wǒ] 为[wèi] ,
疾[jí] 走[zǒu] 落[luò] 平[píng] 原[yuán] 。
眇[miǎo] 默[mò] 荒[huāng] 草[cǎo] 行[xíng] ,
恐[kǒng] 惧[jù] 夜[yè] 魄[pò] 翻[fān] 。
一[yī] 生[shēng] 自[zì] 组[zǔ] 织[zhī] ,
千[qiān] 首[shǒu] 大[dà] 雅[yǎ] 言[yán] 。
道[dào] 路[lù] 如[rú] 抽[chōu] 蚕[cán] ,
宛[wǎn] 转[zhuǎn] 羁[jī] 肠[cháng] 繁[fán] 。