酬[chóu] 故[gù] 人[rén] 还[huán] 山[shān]
朝代:唐
[táng]
作者: 宋鼎 [sòng dǐng]
举[jǔ] 櫂[zhào] 乘[chéng] 春[chūn] 水[shuǐ] ,
归[guī] 山[shān] 抚[fǔ] 岁[suì] 华[huá] 。
碧[bì] 潭[tán] 宵[xiāo] 见[jiàn] 月[yuè] ,
红[hóng] 树[shù] 晚[wǎn] 开[kāi] 花[huā] 。
肃[sù] 穆[mù] 轻[qīng] 风[fēng] 度[dù] ,
依[yī] 微[wēi] 隐[yǐn] 径[jìng] 斜[xié] 。
危[wēi] 亭[tíng] 暗[àn] 松[sōng] 石[shí] ,
幽[yōu] 涧[jiàn] 落[luò] 云[yún] 霞[xiá] 。
思[sī] 鸟[niǎo] 吟[yín] 高[gāo] 树[shù] ,
游[yóu] 鱼[yú] 戏[xì] 浅[qiǎn] 沙[shā] 。
安[ān] 知[zhī] 余[yú] 兴[xīng] 尽[jìn] ,
相[xiāng] 望[wàng] 紫[zǐ] 烟[yān] 赊[shē] 。