崇[chóng] 胜[shèng] 寺[sì] 後[hòu] 竹[zhú] 千[qiān] 余[yú] 竿[gān] 独[dú] 一[yī] 根[gēn] 秀[xiù] 出[chū] 呼[hū] 为[wèi] 竹[zhú] 尊[zūn] 者[zhě]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释德洪 [shì dé hóng]
高[gāo] 节[jié] 长[cháng] 身[shēn] 老[lǎo] 不[bù] 枯[kū] ,
平[píng] 生[shēng] 风[fēng] 骨[gǔ] 自[zì] 清[qīng] 癯[qú] 。
爱[ài] 君[jūn] 修[xiū] 竹[zhú] 为[wèi] 尊[zūn] 者[zhě] ,
却[què] 笑[xiào] 寒[hán] 松[sōng] 作[zuò] 大[dài] 夫[fū] 。
不[bù] 见[jiàn] 同[tóng] 行[háng] 木[mù] 上[shàng] 座[zuò] ,
空[kòng] 余[yú] 听[tīng] 法[fǎ] 石[shí] 为[wèi] 徒[tú] 。
戏[xì] 将[jiāng] 秋[qiū] 色[sè] 供[gòng] 斋[zhāi] 鉢[bō] ,
抹[mǒ] 月[yuè] 披[pī] 云[yún] 得[dé] 饱[bǎo] 无[wú] 。