齿[chǐ] 发[fā] 叹[tàn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 陆游 [lù yóu]
乐[lè] 天[tiān] 悲[bēi] 脱[tuō] 发[fà] ,
退[tuì] 之[zhī] 叹[tàn] 堕[duò] 齿[chǐ] 。
吾[wú] 年[nián] 垂[chuí] 九[jiǔ] 十[shí] ,
此[cǐ] 事[shì] 已[yǐ] 晚[wǎn] 矣[yǐ] 。
发[fā] 脱[tuō] 妨[fáng] 危[wēi] 冠[guān] ,
齿[chǐ] 堕[duò] 废[fèi] 大[dà] 嚼[jiáo] 。
晨[chén] 兴[xīng] 对[duì] 清[qīng] 镜[jìng] ,
何[hé] 以[yǐ] 慰[wèi] 寂[jì] 寞[mò] 。
造[zào] 物[wù] 本[běn] 无[wú] 心[xīn] ,
岂[qǐ] 欲[yù] 使[shǐ] 汝[rǔ] 衰[shuāi] 。
曷[hé] 不[bù] 望[wàng] 长[cháng] 空[kōng] ,
两[liǎng] 曜[yào] 无[wú] 停[tíng] 时[shí] 。