呈[chéng] 佛[fó] 监[jiān] 禅[chán] 师[shī] 偈[jì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释心道 [shì xīn dào]
赵[zhào] 州[zhōu] 有[yǒu] 个[gè] 柏[bǎi] 树[shù] 话[huà] ,
禅[chán] 客[kè] 相[xiāng] 传[chuán] 徧[biàn] 天[tiān] 下[xià] 。
多[duō] 是[shì] 摘[zhāi] 叶[yè] 与[yǔ] 寻[xún] 枝[zhī] ,
不[bù] 能[néng] 直[zhí] 向[xiàng] 根[gēn] 源[yuán] 会[huì] 。
觉[jué] 公[gōng] 说[shuō] 道[dào] 无[wú] 此[cǐ] 语[yǔ] ,
正[zhèng] 是[shì] 恶[è] 言[yán] 当[dāng] 面[miàn] 駡[mà] 。
禅[chán] 人[rén] 若[ruò] 具[jù] 通[tōng] 方[fāng] 眼[yǎn] ,
好[hǎo] 向[xiàng] 此[cǐ] 中[zhōng] 辨[biàn] 真[zhēn] 假[jiǎ] 。