常[cháng] 山[shān] 四[sì] 诗[shī] 送[sòng] 神[shén]
朝代:宋
[sòng]
作者: 孔平仲 [kǒng píng zhòng]
巫[wū] 伛[yǔ] 偻[lǚ] 兮[xī] 告[gào] 神[shén] 将[jiāng] 归[guī] ,
屏[bǐng] 息[xī] 再[zài] 拜[bài] 兮[xī] 俨[yǎn] 若[ruò] 初[chū] 来[lái] 。
神[shén] 之[zhī] 乐[lè] 兮[xī] 游[yóu] 衍[yǎn] ,
风[fēng] 为[wèi] 车[chē] 兮[xī] 云[yún] 为[wèi] 旗[qí] 。
槁[gǎo] 者[zhě] 待[dài] 苏[sū] 兮[xī] 瘠[jí] 者[zhě] 需[xū] 肥[féi] ,
自[zì] 今[jīn] 已[yǐ] 往[wǎng] 兮[xī] 余[yú] 日[rì] 望[wàng] 之[zhī] 。