常[cháng] 山[shān] 四[sì] 诗[shī] 祷[dǎo] 神[shén]
朝代:宋
[sòng]
作者: 孔平仲 [kǒng píng zhòng]
岁[suì] 且[qiě] 大[dà] 旱[hàn] 兮[xī] 田[tián] 事[shì] 甚[shèn] 荒[huāng] ,
疫[yì] 疠[lì] 将[jiāng] 作[zuò] 兮[xī] 火[huǒ] 菑[zī] 流[liú] 行[xíng] 。
循[xún] 神[shén] 之[zhī] 名[míng] 兮[xī] 其[qí] 德[dé] 有[yǒu] 常[cháng] ,
灵[líng] 鉴[jiàn] 不[bù] 远[yuǎn] 兮[xī] 照[zhào] 此[cǐ] 忱[chén] 诚[chéng] 。
出[chū] 云[yún] 泄[xiè] 泄[xiè] 兮[xī] 灵[líng] 雨[yǔ] 其[qí] 雱[pāng] ,
庶[shù] 几[jī] 此[cǐ] 民[mín] 兮[xī] 不[bù] 乏[fá] 粢[zī] 盛[shèng] 。