苍[cāng] 岭[lǐng]
朝代:唐
[táng]
作者: 张文伏 [zhāng wén fú]
绝[jué] 壁[bì] 不[bù] 可[kě] 攀[pān] ,
悬[xuán] 崖[yá] 不[bù] 可[kě] 下[xià] 。
路[lù] 险[xiǎn] 心[xīn] 自[zì] 平[píng] ,
由[yóu] 来[lái] 无[wú] 取[qǔ] 舍[shě] 。
稳[wěn] 稳[wěn] 须[xū] 教[jiào] 着[zhe] 步[bù] 行[xíng] ,
前[qián] 途[tú] 荆[jīng] 棘[jí] 胡[hú] 从[cóng] 生[shēng] ?
(《古[gǔ] 今[jīn] 图[tú] 书[shū] 集[jí] 成[chéng] ·[·] 山[shān] 川[chuān] 典[diǎn] 》一[yī] 二[èr] ○[○] 《括[kuò] 苍[cāng] 山[shān] 部[bù] 》)。