病[bìng] 起[qǐ] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
弹[tán] 指[zhǐ] 叹[tàn] 吟[yín] 身[shēn] ,
悭[qiān] 悭[qiān] 满[mǎn] 六[liù] 旬[xún] 。
维[wéi] 摩[mó] 宁[níng] 久[jiǔ] 病[bìng] ,
孺[rú] 子[zǐ] 岂[qǐ] 长[cháng] 贫[pín] 。
虽[suī] 欠[qiàn] 诗[shī] 边[biān] 兴[xīng] ,
还[huán] 存[cún] 笔[bǐ] 底[dǐ] 春[chūn] 。
莫[mò] 言[yán] 憔[qiáo] 悴[cuì] 损[sǔn] ,
梅[méi] 瘦[shòu] 越[yuè] 精[jīng] 神[shén] 。