病[bìng] 客[kè] 吟[yín]
朝代:唐
[táng]
作者: 孟郊 [mèng jiāo]
主[zhǔ] 人[rén] 夜[yè] 呻[shēn] 吟[yín] ,
皆[jiē] 入[rù] 妻[qī] 子[zǐ] 心[xīn] 。
客[kè] 子[zǐ] 昼[zhòu] 呻[shēn] 吟[yín] ,
徒[tú] 为[wèi] 虫[chóng] 鸟[niǎo] 音[yīn] 。
妻[qī] 子[zǐ] 手[shǒu] 中[zhōng] 病[bìng] ,
愁[chóu] 思[sī] 不[bù] 复[fù] 深[shēn] 。
童[tóng] 仆[pú] 手[shǒu] 中[zhōng] 病[bìng] ,
忧[yōu] 危[wēi] 独[dú] 难[nán] 任[rèn] 。
丈[zhàng] 夫[fū] 久[jiǔ] 飘[piāo] 泊[bó] ,
神[shén] 气[qì] 自[zì] 然[rán] 沈[shěn] 。
况[kuàng] 於[wū] 滞[zhì] 疾[jí] 中[zhōng] ,
何[hé] 人[rén] 免[miǎn] 嘘[xū]