bié huì shān zèng zhāng shān zhǔ
别惠山赠璋山主 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧渊 (xiāo yuān)

三年爱山来几回,携筇蹑履真悠哉。
片石可枕云可偎,愆期不到萦吾怀。
中藉高僧还有才,能与佳胜为良媒。
汲泉煮茗何欢咍,松边竹下容琴杯。
我嗟官满今还台,欲去不忍须重来。
殷懃殷懃孰与偕,寒猿老鹤声相哀。
山有情兮韫琼瑰,愿泉无穷兮滋九垓。
它时再赏登崔嵬,约师把手忘形骸。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

sān nián ài shān lái jǐ huí , xié qióng niè lǚ zhēn yōu zāi 。
piàn shí kě zhěn yún kě wēi , qiān qī bù dào yíng wú huái 。
zhōng jiè gāo sēng huán yǒu cái , néng yǔ jiā shèng wèi liáng méi 。
jí quán zhǔ míng hé huān hāi , sōng biān zhú xià róng qín bēi 。
wǒ jiē guān mǎn jīn huán tái , yù qù bù rěn xū chóng lái 。
yīn qín yīn qín shú yǔ xié , hán yuán lǎo hè shēng xiāng āi 。
shān yǒu qíng xī yùn qióng guī , yuàn quán wú qióng xī zī jiǔ gāi 。
tā shí zài shǎng dēng cuī wéi , yuē shī bǎ shǒu wàng xíng huán 。

別惠山贈璋山主

—— 蕭淵

三年愛山來幾回,携筇躡履真悠哉。
片石可枕雲可偎,愆期不到縈吾懷。
中藉高僧還有才,能與佳勝爲良媒。
汲泉煮茗何歡咍,松邊竹下容琴杯。
我嗟官滿今還臺,欲去不忍須重來。
慇懃慇懃孰與偕,寒猿老鶴聲相哀。
山有情兮韞瓊瑰,願泉無窮兮滋九垓。
它時再賞登崔嵬,約師把手忘形骸。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

sān nián ài shān lái jǐ huí , xié qióng niè lǚ zhēn yōu zāi 。
piàn shí kě zhěn yún kě wēi , qiān qī bù dào yíng wú huái 。
zhōng jiè gāo sēng huán yǒu cái , néng yǔ jiā shèng wèi liáng méi 。
jí quán zhǔ míng hé huān hāi , sōng biān zhú xià róng qín bēi 。
wǒ jiē guān mǎn jīn huán tái , yù qù bù rěn xū chóng lái 。
yīn qín yīn qín shú yǔ xié , hán yuán lǎo hè shēng xiāng āi 。
shān yǒu qíng xī yùn qióng guī , yuàn quán wú qióng xī zī jiǔ gāi 。
tā shí zài shǎng dēng cuī wéi , yuē shī bǎ shǒu wàng xíng huán 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
三年里,我多次来到这座山,带着竹篮,穿行在山间真是悠闲自得。山上有些石头可以作枕头,云朵也可以做伴,但可惜我未能按时来到这里,萦绕心头的遗憾难以消散。
山中有一位高僧,不仅有修为,还颇有才华,他可以成为我们之间美好缘分的媒人。我们一起汲取山泉,煮茶享受乐趣,或在松树下,竹林边,共饮琴杯中的清酒。
如今,我感叹自己的官职已满,应该回去了。虽然有意离去,但不忍心再次离别,留下的只是一次次的重来与惋惜。
山中的寂静,寒猿与老鹤的相伴,让人产生深深的怀念之情。这座山有着浓浓的情意,藏匿着珍贵的琼瑰,山泉滋润着广阔的土地。
待到再相聚的时候,我们会再次登上崔嵬的高峰,一同拜访老师,相约不再分离,忘却世俗的束缚。

《别惠山赠璋山主》是一首具有浓郁山水意境的古诗,表达了诗人对于山川自然之美和友情的赞美之情。以下是对这首诗的赏析:
这首诗以诗人三年来几次赴山,感受山川之美的经历为引子,表现了诗人对自然景色的热爱和向往。诗中提到携筇蹑履,意味着诗人在山中徜徉,感受到了山的宁静和神秘。
诗中的“愆期不到萦吾怀”表达了诗人对山川的思念之情,愿望再次来到这里,但又有所忧虑,怕再次离去。
接下来,诗人提到了山中高僧,这里可能暗示了诗人与友人之间的友情,也可能是对山中僧侣的敬仰之情。高僧被描绘成有文化修养和品德高尚的人,有能力作为媒介,或许也点明了诗人与友人之间的友情如同这山中的美景一样珍贵。
后半部分的描写山泉、茶、音乐等元素,进一步强化了诗中的山水意境,让读者仿佛置身于山中。而诗末提到“欲去不忍须重来”,则表现出了诗人对这片山水之美的珍惜,不忍再次离去之情。
最后两联表达了与友人一同欣赏山川之美的心愿,表现出了诗人对友情的重视和珍惜。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧渊介绍:🔈

萧渊,神宗熙宁十年(一○七七)爲大理寺丞(明洪武《无锡县志》卷三下)。 查看更多>>

萧渊的诗:

相关诗词:

句 其六 (jù qí liù)

朝代:宋    作者: 吴璋

惜别有情空执手,赠行无绪不成章。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

严顔碑 (yán yán bēi)

朝代:宋    作者: 苏轼

先主反刘璋,兵意颇不义。
孔明古豪杰,何乃为此事。
刘璋固庸主,谁为死不二。
严子独何贤,谈笑傲碪几。
国亡君已执,嗟子死谁为。
何人刻山石,使我空涕泪。
吁嗟断头将,千古为病悸。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

鄱阳汤仲材以其家息庵存斋东涧三大老鄂州黄龙寺僧惠璋入石诗装为一轴求士大夫赞颂紫阳山下方回之先人字元章嘉定甲戌与晦静先生同年为下偈言而不及此意可乎仲材能作只夜回作伽佗可也 其二 (pó yáng tāng zhòng cái yǐ qí jiā xī ān cún zhāi dōng jiàn sān dà lǎo è zhōu huáng lóng sì sēng huì zhāng rù shí shī zhuāng wèi yī zhóu qiú shì dà fū zàn sòng zǐ yáng shān xià fāng huí zhī xiān rén zì yuán zhāng jiā dìng jiǎ qu yǔ huì jìng xiān shēng tóng nián wèi xià jì yán ér bù jí cǐ yì kě hū zhòng cái néng zuò zhī yè huí zuò jiā tuó kě yě qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

息存东涧三汤老,文我平生尽见之。
身到黄龙山几度,却惭欠读惠璋碑。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

动物

山云惠二物 梅枝 (shān yún huì èr wù méi zhī)

朝代:宋    作者: 薛嵎

赠我江南一朶春,独清滋味自相亲。
只愁月下推敲拙,难与梅花作主人。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

咏史 蜀先主 其八 (yǒng shǐ shǔ xiān zhǔ qí bā)

朝代:宋    作者: 陈普

如流岁月几沾襟,侍立霜严剧苦心。
说与刘璋无怨怒,有人驱虎入山林。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

河东赠别链师 (hé dōng zèng bié liàn shī)

朝代:唐    作者: 武元衡

多累有行役,相逢秋节分。
游人甘失路,野鹤亦离羣。
戎马犯边垒,天兵屯塞云。
孔璋才素健,羽檄定纷纷。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

复越悟本寺主僧文蔚惠丹剂 (fù yuè wù běn sì zhǔ sēng wén wèi huì dān jì)

朝代:宋    作者: 陈着

师归古越老梅根,我住小丹山下邨。
赠我金丹知有意,要生羽翼到云门。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

次黄必先主簿同年赠别韵二首 其一 (cì huáng bì xiān zhǔ bó tóng nián zèng bié yùn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

当年仗外揖高标,绣䪌芦鞭宝马骄。
琼苑天香飘合坐,碧城山色照同僚。
思归意决吾张翰,赠别情深子绕朝。
蟹簖鱼梁从此去,他年书札堕烟霄。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

赠别 (zèng bié)

朝代:宋    作者: 苏轼

青鸟衔巾久欲飞,黄鶑别主更悲啼。
殷勤莫忘分携处,湖水东边凤岭西。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。

横林望见惠山寄怀尤延之三首 其一 (héng lín wàng jiàn huì shān jì huái yóu yán zhī sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

惠山一别十年强,雪後精神老更苍。
白玉屏风三万丈,半天遮断太湖光。

○平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
仄仄仄仄平仄平,平○仄仄平平平。
○仄平平平仄平,平仄平○平平平。
仄平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄仄平,平平仄仄平○平。
平仄平平仄平平,仄平平平平平仄平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄仄平平。