白[bái] 发[fà] 丧[sàng] 女[nǚ] 师[shī] 作[zuò]
朝代:宋
[sòng]
作者: 欧阳修 [ōu yáng xiū]
吾[wú] 年[nián] 未[wèi] 四[sì] 十[shí] ,
三[sān] 断[duàn] 哭[kū] 子[zǐ] 肠[cháng] 。
一[yī] 割[gē] 痛[tòng] 莫[mò] 忍[rěn] ,
屡[lǚ] 痛[tòng] 谁[shuí] 能[néng] 当[dāng] 。
割[gē] 肠[cháng] 痛[tòng] 连[lián] 心[xīn] ,
心[xīn] 碎[suì] 骨[gǔ] 亦[yì] 伤[shāng] 。
出[chū] 我[wǒ] 心[xīn] 骨[gǔ] 血[xuè] ,
洒[sǎ] 为[wèi] 清[qīng] 泪[lèi] 行[xíng] 。
泪[lèi] 多[duō] 血[xuè] 已[yǐ] 竭[jié] ,
毛[máo] 肤[fū] 冷[lěng] 无[wú] 光[guāng] 。
自[zì] 然[rán] 须[xū] 与[yǔ] 鬓[bìn] ,
未[wèi] 老[lǎo] 先[xiān] 苍[cāng] 苍[cāng] 。