最[zuì] 明[míng] 寺[sì] 殿[diàn] 悟[wù] 道[dào] 後[hòu] 赠[zèng] 之[zhī] 助[zhù] 道[dào] 颂[sòng] 五[wǔ] 首[shǒu] 其[qí] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释普宁 [shì pǔ níng]
二[èr] 十[shí] 一[yī] 年[nián] 曾[céng] 苦[kǔ] 辛[xīn] ,
寻[xún] 经[jīng] 讨[tǎo] 论[lùn] 枉[wǎng] 精[jīng] 神[shén] 。
蓦[mò] 然[rán] 摸[mō] 着[zhe] 娘[niáng] 生[shēng] 鼻[bí] ,
翻[fān] 笑[xiào] 胡[hú] 僧[sēng] 弄[nòng] 吻[wěn] 唇[chún] 。